kỷ niệm ông chủ dí buồi vào crush dáng ngon, điện thoại từ tay Hương thì ra là thằng Phúc. Không biết thằng này có ý gì mà cứ tào lao nói chuyện không đâu vào đâu, giống như đang muốn câu giờ tôi thì phải, tôi muốn kết thúc ngay cuộc nói chuyện để còn xem kỹ chiếc quần còn nằm trong nhà tắm, phải mất 10 phút nó mới chịu tắt máy, khi vào nhà tắm tính xem kỹ chiếc quần thì nó đã biến mất từ khi nào. Tôi tính ra ngoài hỏi Hương về chiếc quần nhưng tôi lại chọn phương án im lặng, woa! ông chủ dạy kèm học sinh và cái kết vì nghĩ nếu nó là chiếc quần bình thường thì chẳng có gì để nói,